BẠN ĐẾN THĂM NHÀ
Thơ: Trịnh Bửu Hoài
Lời cổ: Trung Nguyên
(Để tưởng nhớ anh Bùi Văn Lê)
THƠ
Bạn đến thăm
ta chân đã nặng
Mắt đã dầy lớp
kín mờ sương
Thời gian ủ đầy
chân tóc trắng
Lòng vẫn trẻ
trung đến lạ thường
Bạn nhắc
chuyện xưa cười tươi rói
Mấy mươi năm
tưởng mới hôm nào
Ký ức dâng
tràn như nước nổi
Biên thuỳ sông
núi vẫn bên nhau
VỌNG CỔ
Câu 1:
Có lẽ biết trước chuyến đi xa nên bạn
đến thăm ta vào một ngày nắng đẹp. Ôi! thời gian qua mau tóc pha màu sương gió,
mà tâm hồn vẫn trẻ trung như thuở xuân thời…
Chung rượu đầy vơi thấm đẫm chuyện đời…
Tiếng nguyệt cầm hò xự xang xê cống,
Trầm bổng nhịp nhàng hoà quyện nhả tơ
(-)
Ký ức theo về từ tiếng nhạc lời thơ
Chuyện xưa, chuyện nay cứ tuôn tràn
ngày hội ngộ
Biển rộng sông dài rồi cũng có lúc gặp
nhau
Nhớ lại thuở nào nghe bồi hồi tình
tri kỷ.
THƠ
Lọc cọc đường
quê hồn xe ngựa
Bạn oằn vai
gió bụi thị thành
Bỏ lại chiều
hôm bên ngạch cửa
Hiên nhà bóng
mẹ khói mong manh.
Câu 2:
Đêm càng khuya tiếng đàn càng não nuột,
Cung oán cung thương da diết giữa đêm
trường…
Hồn tôi
cũng say theo điệu nhạc vô thường…
Gió bụi phong trần nay qua thời loạn
lạc
Bạn
vui với đạo đời để vơi bớt mất mát thương đau (-)
Bên hiên nhà bóng mẹ tuổi cao,
Tóc bạc trắng mong manh như sợi khói
Đường trần chẳng còn xa nhưng đôi cánh
mỏi
Chuyện cũ tâm sự hoài vẫn không hết
thời gian.
THƠ
Giờ đây chuyện
cũ càng thêm cũ
Dòng đời như
giấc mộng qua mau
Canh cánh bên
lòng trăng cố xứ
Chập chùng Bảy
Núi cứ trông nhau
VỌNG CỔ
Câu 5:
Đêm đã dần trôi mà bạn và tôi vẫn hoà
điệu tương tư, ai oán.
Trút cạn buồn vui qua tiếng nhạc nao
lòng…
Lần gặp hôm nay ta thoả chí tang bồng…
Dẫu ở nơi đâu dù xa xôi dịu vợi,
Vẫn nặng nghĩa tình với Bảy Núi chờ
mong (-)
Đường chẳng còn xa nhưng cánh mỏi
Quê nhà đau đáu những trang văn
Bạn viết cả đời chưa hết nổi
Một góc bể dâu ở cuối làng.
THƠ
Bạn đến thăm
ta chân đã chậm
Mắt đã mờ sương
khói xa xăm
Biết được mấy
lần vui đối ẩm Thôi
thì trút cạn chén tri ân.
Câu 6:
Bạn đến thăm ta đâu phải là tiễn biệt
Sao ánh mắt như sương mờ với những câu
nói xa xăm
Nhớ
ngày nào mình vui buồn đối ẩm
Tay bắt
mặt mừng còn hẹn lần sau
Có ai
ngờ đây là lần cuối gặp nhau
Tin bạn
ra đi cứ ngỡ là ảo mộng
Thắp
ba nén nhang tôi bùi ngùi xúc động
Bá
Nha ơi, thôi từ đây vắng bóng Tử Kỳ (-)
Nay kẻ
ở người đi trước phút âm dương đôi ngã
Trời đất
cũng u buồn tầm tả cơn mưa
Chân
bước tiễn đưa nghèn nghẹn trong lòng
Dứt
tiếng tơ đồng mình còn mãi tri âm ./.
TRUNG NGUYÊN
___
( Theo Đỗ Phu )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét