Thì thầm thu vẫn nguyên sơ
Trắng trong tà lụa hồn ngơ ngác mùa
Bờ đê tiếng guốc nhẹ khua
Thu qua rộn rã như đùa lòng ai
Thu thầm thì... anh có say
Mênh mang con nắng đổ ngoài sân thơ
Chạm môi... lưu luyến bao giờ
Cúc vàng thơm ngát hồn mơ... ơi à !
KHÚC TÌNH CHO MÙA THU
Thu trong em và em lắng vào thu
Nên nỗi nhớ chín chiều bờ tóc rối
Một lần chạm yêu trăm lần sám hối
Sợ thu buồn mang hương sắc đi xa
Thu trong em còn mơn mởn vai ngà
Thơm mùi nắng để hoa vàng lận đận
Khe khẽ thầm thì từ đâu vương vấn
Yêu tự bao giờ không biết nữa, thu ơi !
THUYỀN THƠ
( Theo - TTT )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét