GIỌT SẦU THỜI GIAN
Rồi thì em cũng ra đi
Đời người như cánh thiên di mịt mù
Nghiêng rừng lá đổ triền thu
Thu buồn muôn thuở đau nhừ con tim.
Đêm dài cỏ ngậm sương mềm
Mây ngàn năm vẫn bay tìm cố hương
Vậy mà em biệt con đường
Từ trong tiền kiếp còn thương nhớ hoài.
Cuối ngàn nắng quái nhạt phai
Dòng sông nước chảy chia hai lối về
Qua cầu đã tỉnh cơn mê
Thôi em cứ đốt lá thề trăm năm.
Ngoài kia phố nhỏ mưa dầm
Ta đi với những thăng trầm bể dâu
Tà huy nhuộm chín giọt sầu
Tóc xanh một thuở ngả màu thời gian !
Ngày 12/10/2014
HOÀNG ANH 79
Mây ngàn năm vẫn bay tìm cố hương
Vậy mà em biệt con đường
Từ trong tiền kiếp còn thương nhớ hoài.
Cuối ngàn nắng quái nhạt phai
Dòng sông nước chảy chia hai lối về
Qua cầu đã tỉnh cơn mê
Thôi em cứ đốt lá thề trăm năm.
Ngoài kia phố nhỏ mưa dầm
Ta đi với những thăng trầm bể dâu
Tà huy nhuộm chín giọt sầu
Tóc xanh một thuở ngả màu thời gian !
Ngày 12/10/2014
HOÀNG ANH 79
( Theo - TTT )
Minh Tâm cũng không ngờ huynh của Tâm giỏi lục bát vậy bài Thơ không Bình luận gì thêm
Trả lờiXóaCảm ơn Minh Tâm động viên.
Trả lờiXóa