Xe chuyển bánh đưa em về chốn cũ
Sớm thu nầy Đà Lạt mờ sương
Em dõi tìm một bóng dáng thân thương
Nửa hồn em xin người đừng đến
Nửa hồn kia khắc khoải chờ mong
Em xa rồi Đà Lạt có buồn không
Lời từ biệt đành ngỏ cùng sương khói
Một lời yêu nửa đời không dám nói
Để bây giờ tê tái giữa bờ môi
Biết xa rồi là xa mãi người ơi
Ngày tái ngộ chỉ hẹn cùng năm tháng
Nụ hôn anh có ngọt ngào, cay đắng
Em nhận về ru nín trái tim đau
Cho một ngày và cho cả muôn sau
Em tự thú trước bình minh vội vã
Người là lửa ấm nửa hồn băng giá
Nửa hồn kia vời vợi chẳng theo về !
NGUYỄN HÀ THU
( Văn nghệ Sơn La )
( Theo - TTT )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét