Xin vui lòng gởi bài theo địa chỉ mail: * Văn: phudo1956@yahoo.com.vn * Thơ: tructhanhtaam@yahoo.com
Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014
* CHIẾC ÁO CŨ - thơ Lê Tuấn Đạt
CHIẾC ÁO CŨ
Chiếc áo cũ từ năm nào không nhớ
Chỉ nhớ là lần ấy thấy sờn vai
Vợ đem giấu không cho tôi mặc nữa
Tôi buồn tôi, giận vợ hết mấy ngày.
Tôi biết vợ thương tôi, may áo mới
Khi ra ngoài ngay thẳng với anh em
Nhưng áo mới mà người tôi không mới
Nên tiếc hoài áo cũ đã mặc quen.
Chợt hôm qua vợ vắng nhà, tôi thấy
Thừa chân tay, rương cũ lục ra xem
Chiếc áo cũ từ năm nào xa lắc
Bỗng hiện ra, vừa lạ lại vừa quen.
Mặc lại áo còn thơm mùi long não
Hương thời gian xao xuyến quá lòng tôi
Sờ áo cũ thấy còn nguyên nếp gấp
Vợ tôi ơi, anh đã hiểu ra rồi.
Mười năm trước chắc anh còn trẻ lắm
Áo già rồi sợ không xứng với anh
Vợ đã giấu để dành cho ngày tới
Cho một ngày anh đã tóc phai xanh.
Mặc áo cũ thấy mười năm trẻ lại
Mỉm cười xưa anh nhớ đã dỗi hờn
Mặc dù đứng trước gương so kỹ lại
Áo và anh, anh là đứa già hơn.
Anh cởi áo cất vào trong rương cũ
Hẹn lâu lâu mới đem mặc một lần
Tình của vợ anh làm sao phí phạm
Nhờ rương này lưu giữ kỹ dùm anh.
LÊ TUẤN ĐẠT
( Biên Hòa )
( Theo - TTT )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài thơ chân chất, giản dị nhưng rất nghĩa tình.Rất ngưỡng mộ. HHT
Trả lờiXóa