Rằng trong cơn gió mặn mòi,
Mang hơi biển cả trôi dài theo mây.
Cho ai đó ấm bàn tay,
Cho ai đó thắm làn môi nồng nàn.
Cho U Minh rượm hoa vàng,
Cho sông Cái Lớn mơ màng vầng trăng.
Và cho ta mãi lăng quăng,
Mỏi chân vạn lối tìm vần cho thơ.
Thương sợi nắng, khoái cơn mưa,
Lắng nghe tiếng gió đong đưa trên cành.
Và mê hương lúa quê mình,
Gừng cay muối mặn làm thành… gì em.
HAI RẠCH GIÁ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét