Lời ru của mẹ Âu Cơ
Bốn ngàn năm điệu ầu ơ mãi còn
Mẹ là nước, mẹ là non
Mẹ đưa dìu dặt lời thương xuống đời
Êm đềm giọng hát đấy thôi
Hòa hương lúa chín, hòa lời nương dâu
Dịu dàng như hạt mưa mau
Nồng nàn như nắng đón chào ngày xuân
Uy nghi một thuở Triệu Trưng
Đảm đang khung cửi Ỷ Lan mượt mà
Mẹ là bông, mẹ là hoa
Sắc là làng nước, hương là yêu thương
Nhẹ lòng mẹ gõ tiếng chuông
Cầu cho chân cứng đá mềm đường cha
Bốn ngàn năm một sơn hà
Lá cành vẫn biếc, muôn hoa vẫn hồng
Nhớ thương ấp ủ trong lòng
Chăm chăm ấp lạnh quạt nồng cho con
Mẹ chưa hề biết nước non
Mà lời ru giữ quê hương cho đời
Dạy con hai tiếng làm người
Dạy cho con biết ở đời vậy thôi
Cuộc đời buồn, cuộc đời vui
Cứ âm vang mãi những lời mẹ ru
Đời con lắm lúc hèn ngu
Vì chưng quên những lời ru ngày nào
Làm toàn những chuyện gì đâu
Đến khi sực tỉnh lời ru lại về
Êm đềm cũng vẫn như xưa
Dịu dàng như gió đong đưa ngày hè
Mẹ là sông nước làng quê
Để con rửa sạch thói lề ngu si
Tấm lòng mẹ vẫn còn đây
Bỏ đường hư hỏng con quay lại rồi
Con về với mẹ. Mẹ ơi
Ngàn năm sống mãi trong lời mẹ ru .
HAI RẠCH GIÁ
(Kiên Giang)
( Theo - TTT )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét