TRỞ LẠI CÔ TÔ
Cuối năm trở lại cô tô
Chỉ mình ta với gió xô núi trần
Sương treo thềm đá bâng khuâng
Chông chênh trên nẻo phù vân… Ta về !
Chân mây trắng phủ bốn bề
Gót chân lững thững mải mê kiếm tìm
Một ta - trăm bước - trăm thềm
Thả lòng theo bấc chạm mềm khói sương
Ta đi - ngọn gió muôn phương
Ta về - một đóa vô thường nở hoa !SÂN TRƯỜNG VẮNG EM
Hè lại về, mùa lại nhớ thiết tha
Cánh phượng đỏ nép mình trong ánh nắng
Tình thuở nhỏ sao mà ta nhớ lắm
Tuổi học trò theo mãi những buồn vui.
Bởi người xưa không còn đây nữa
Ve thắp lên cho sân trường chút lửa
Nồng cháy lửa tình hay lửa buồn đau ?
Đường phượng xưa giờ chỉ còn một bóng
Áo trắng kia đã qua thời hoa mộng
Mà vần thơ còn đau đáu đợi người.
Áo vẫn trắng giữa sân chiều nắng tắt
Phượng vẫn đỏ tiễn người xưa đâu mất
Để bây giờ nước mắt thấm tràn mi !
HUỲNH NGỌC PHƯỚC
( Bình Mỹ - Châu Phú )
_____________
HUỲNH NGỌC PHƯỚC
Sinh năm 1996
Sinh viên Đại học An Giang
Địa chỉ : Bình Trung, Bình Mỹ, Châu Phú ( An Giang )
Điện thoại : 01633 890 296
Email : ngocphuoc2012@gmail.com
( Theo - TTT )
Ta đi-ngọn gió muôn phương
Trả lờiXóaTa về- một đóa vô thường nở hoa.
Đọc bài thơ nhớ một thời xóa dốt ở Cô Tô.Không biết bây giờ người cũ nơi nao?Cám ơn HNP cho mình được hồi tưởng lại một thời tuổi trẻ...HHT
Cảm ơn văn nghệ Châu Đốc chiếu cố. Cảm ơn bạn chiếc lá thu phai có vài lời tâm sự. Thân, HNP
Xóa