Xin vui lòng gởi bài theo địa chỉ mail: * Văn: phudo1956@yahoo.com.vn * Thơ: tructhanhtaam@yahoo.com
Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014
* Chùm thơ mùa thu - Trúc Thanh Tâm
EM CÓ NGHE MÙA THU
Lá yểu điệu chạm bờ vai con gái
Đến kiếp nào ta quên được ngày xưa
Tiếng guốc khua đường chiều em tan học
Thật đa tình trời thả chút sương mưa !
Em trong sáng từ miền trăng nguyên thủy
Lòng ta thơm như cơn gió đầu ngày
Bài thơ tình của một thời vụng dại
Cứ rụt rè rồi len lén trao tay !
Hoa bướm hẹn bên trời thu quyến rủ
Tuổi học trò nhen nhúm tập tành yêu
Em có thấy gió vuốt ve bờ tóc
Là hồn ta rung động dáng diễm kiều !
Ta tặng em hồn nhiên vào ánh mắt
Rồi mai đây khi xa biệt mái trường
Tung cánh chim giữa bầu trời cao rộng
Gởi phía đời yêu dấu những sắc hương !
Em có nghe tiếng chim đang ríu rít
Cho mùa xưa xanh ngát giấc mơ đầy
Trong đắm đuối xin thời gian chậm lại
Ngược gió chiều xao xuyến áo ai bay !
tháng 8. 2014
*
MÙA THU ÁO TRẮNG
Nhỏ còn thả ngọn tóc bay
Cho hương con gái ngủ hoài trong ta
Ve sầu dạo khúc tình ca
Ta đem tặng nhỏ cành hoa phượng hồng
Nhỏ về từ đó nhớ mong
Và ta từ đó dặn lòng chờ nhau
Mùa thu áo trắng nôn nao
Một rừng nhan sắc nhỏ đâu khó tìm
Thời gian chìm giữa lặng im
Mà nghe như có tiếng tim nhịp gần
Gió ru hồn lá bâng khuâng
Nhỏ ơi, nhỏ có khóc thầm riêng ta
Nón nghiêng đường nắng thêu hoa
Ta thương dáng nhỏ kiêu sa mắt buồn
Bỗng dưng lòng lại ghen hờn
Khi cơn gió nhẹ thổi lòn áo bay !
*
ĐÀ NẴNG VÀO THU
Dỗ lòng cố nhớ, lại quên
Thuở em mắt biếc, tóc huyền dễ thương
Ngũ Hành Sơn, gió và buồn
Ta ngồi quán nhỏ, thả hồn mưa thơ
Lạ, quen dù chỉ tình cờ
Mà sao định mệnh sẵn chờ trăm năm
Sân bay từ bữa mưa dầm
Và khi quay gót trăm phần trăm đau
Sông Hàn, nắng đổi thay màu
Tháng năm để lạc dấu nhau, lỡ làng
Đêm nầy, Đà Nẵng thu sang
Ta nghe con sóng vỗ tràn bờ yêu !
*
GIÓ THU XƯA
Gió mùa thu thoáng qua
Mùi tóc em rớt lại
Màu mắt nào chứa chan
Trong tình yêu chín tới
Hồn em tràn nắng thu
Cho lòng ta thêm ấm !
Vẫn gió mùa thu xưa
Mùi tóc cũ tìm hoài
Màu mắt nào đã phai
Kỷ niệm nào trong tay
Tình em giờ đắng cay
Mưa chiều nay đã cũ !
Ta về trên lối mưa
Những muộn phiền quên hết
Người con gái thuở xưa
Kéo hồn ta biền biệt
Gió mùa thu vẫn ru
Nhưng tình em đã chết !
Cứ gọi là cố nhân
Cho tình vơi nỗi nhớ
Cứ được là ăn năn
Vơi nỗi khổ bên đời
Ta gọi mãi tên em
Tiếc thương tình ban đầu !
*
HOÀNG CÚC
Tôi về trú dưới hiên mưa
Nhà bên hoàng cúc cũng vừa trổ bông
Sao em lại mặc áo hồng
Sao không áo của ngày hong tóc chiều !
Tôi về buổi đó buồn hiu
Nhà em cửa đóng, gió reo cổng ngoài
Mình tôi và lá thu rơi
Ơi, màu mắt đợi tím trời nhớ nhung !
Tôi về nghe giọt mưa lòng
Bên nầy sông, bên kia sông mịt mờ
Bây giờ cũng dưới hiên mưa
Đâu còn màu áo ngày xưa, tôi chờ !
Tôi về làm kẻ trễ đò
Nhà bên Hoàng Cúc cũng vừa sang sông
Ngoài trời mưa, mưa trong lòng
Mùa thu đẫm ướt một dòng thơ đau !
TRÚC THANH TÂM
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bỗng dưng lòng lại ghen hờn
Trả lờiXóaKhi cơn gió nhẹ thổi lòn áo bay !
Hi....cái này gọi là yêu rồi nè....
- Cứ cho là như vậy đi anh Thật ơi, có mòn hao gì đâu !
Trả lờiXóaChúc luôn vui khỏe và có thêm nhiều bài thơ mới nha. Thân tình.
( Trúc Thanh Tâm )