Xin vui lòng gởi bài theo địa chỉ mail: * Văn: phudo1956@yahoo.com.vn * Thơ: tructhanhtaam@yahoo.com
Chủ Nhật, 3 tháng 8, 2014
* Chùm thơ - Hai Rạch Giá
MÙI HƯƠNG CỦA GIÓ
Ngồi ngẫm nghĩ về nhân gian một khúc
Bước chân qua có lắm thứ vờn quanh
Thật tĩnh lặng gió luồn qua phổi trống
Cứ mơ hồ trong nhớ nhớ quên quên
Ngồi ngẫm nghĩ về mùi hương của gió
Cứ chừng như dường có lại dường không
Từng giây, từng giây luồn qua phổi trống
Đất và trời thì mãi mãi mênh mông
Ngồi ngẫm nghĩ về cao cao ngọn núi
Thâm nghiêm xanh quấn quýt đỉnh mây trời
Hương trong gió luồn qua buồng phổi trống
Trèo lên hay đứng ngắm cũng vậy thôi
Ngồi ngẫm nghĩ biển mênh mông quá đỗi
Trong sóng gào hung hãn có bao dung
Hương trong gió luồn qua buồng phổi trống
Vi mặn mòi theo gió chạy lung tung
Ngồi ngẫm nghĩ về màu xanh của lá
Từ thiên thu mưa gió đến thì thầm
Mang theo hương luồn qua buồng phổi trống
Đôi cánh nào bất chợt vút mênh mông
Ngồi ngẫm nghĩ về những bông hoa dại
Mênh mang, mênh mang muôn tía nghìn hồng
Hương trong gió luồn qua buồng phổi trống
Một ngọt ngào cặm cụi mấy con ong
Ngồi ngẫm nghĩ về dòng sông hồi đó
Nước trong veo sợi rong lội bâng quơ
Hương trong gió luồn qua buồng phổi trống
Từ trên nguồn thả xuống mấy câu thơ
Ngồi ngẫm nghĩ về mùi hương lúa cũ
Cứ thênh thang thơm ngát một đất trời
Hương trong gió luồn qua buồng phổi trống
Vị nắng ươm huơng gió đủ nên bùi
Ngổi ngẫm nghĩ về con chim con cá
Long rong bay lội khắp cõi vô ưu
Hương trong gió luồn qua buồng phổi trống
Nước và trời hòa quyện khắp xuân thu
Ngồi ngẫm nghĩ vầng trăng thời xa ngái
Thả mơ màng vào ba cõi nhân gian
Hương trong gió luồn qua buồng phổi trống
Tiếng sáo nào đi suốt những mênh mang
Ngồi ngẫm nghĩ về tình yêu, cuộc sống
Về tự do kiểu múa gậy vườn hoang
Hương trong gió luồn qua buồng phổi trống
Bước ung dung gọi mãi cuộc lang thang
Ngồi ngẫm nghĩ vể nồng nàn sợi nắng
Nghe cơn mưa đổ trắng xóa trên đồng
Hương nắng mưa luồn qua buồng phổi trống
Duyên khởi trùng trùng lý sự dung thông
Ngồi ngẫm nghĩ về một buồng phổi trống
Nhận biết bao hương của cuộc đời này
Và trả lại điều chi không biết nữa
Liệu có chút gì cho cơn gió mang đi !
*
KHÚC CA TĨNH LẶNG
thật bình yên một bông hoa hé nở
như nhiên hương cho cơn gió mang đi
thật an tĩnh một chồi non đang nhú
như nhiên xanh dìu dặt khúc xuân thì
cây tĩnh lặng như là không suy nghĩ
hứng vầng trăng và dịu nắng ban trưa
những câu thơ đang quẩn quanh đâu đó
trắng tinh khôi trang giấy mở đang chờ
rất bình thản trái ngọt dần năm tháng
đong đưa đong đưa gợi gợi cánh chim về
và nhè nhẹ vàng rơi như khúc hát
gió thì thào ngân mãi khúc say mê
cứ như thế ngày đêm và mưa nắng
theo xuân hè đi suốt cả thu đông
hoa và trái hương thơm và vị ngọt
vàng và xanh tĩnh lặng đến không cùng
trong lòng đất có một giòng nước chảy
mang theo hương và vị với yên lành
nên khi rơi lá vàng về với đất
và chuyển mình theo năm tháng lại xanh .
HAI RẠCH GIÁ
( Kiên Giang )
( Theo - TTT )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét