NẮNG TRONG MƯA
Buổi chiều qua ngõ nhà anh
Cứ nghe hương dậy, trên cành tiếng chim
Mùa thu hoa có vàng thêm
Sao nghe nằng nặng nỗi niềm nhớ nhau
Lá reo như nụ hôn mau
Hai bờ môi, thời gian vào lãng quên
Nắng trong mưa, áo lụa mềm
Bàn tay cứ muốn bắt đền bàn tay
Mùa thu nắng rớt bên ngoài
Nên cô đơn cứ ngủ hoài bên trong !
Châu Đốc, 1990
NGÃ BA SÔNG
Gió từ Vĩnh Tế bay về phố
Núi Sam chạm mặt với thời gian
Hương yêu từ góc không gian lạ
Quyện xuống hồn thơ, vọng tiếng đàn !
Hãy nhóm tình nhau vào muôn thuở
Trái tim gõ nhịp một thời xuân
Hãy giữ cho nhau màu phượng đỏ
Để thời hoa bướm mãi bâng khuâng !
Trăng của muôn đời thơ mộng quá
Tình luyến lưu tình thuở tóc xanh
Ngả ba sông hẹn ba dòng chảy
Em chọn rồi dòng chảy về anh !
Châu Đốc, 1993
XIN THỜI GIAN DỪNG LẠI
Mùa nước nổi dâng cao
Tháng tám mùa vui lại về với phố
Ánh mắt nhỏ, tuổi thơ tôi trong đó
Đã qua rồi cái thuở mười lăm !
Thủ Khoa Nghĩa, một thời bâng khuâng
Bông phượng nở, rồi phượng xanh thêm lá
Tuổi học trò nên thơ rất lạ
Cái hồn nhiên như sông nước bềnh bồng !
Góc sân trường, tụm bảy, tụm năm
Chuyện đâu đâu cũng trở thành nóng hổi
Con gái làm duyên là điều không đáng nói
Chỉ có con trai chưng diện mới thật kỳ !
Chắc bắt đầu gieo hạt giống cây si
Trên mảnh đất gặp mùa nước nổi
Những hạt giống chết trôi, thật tội
Vậy mà còn chọc ghẹo người ta !
Hết nói gần rồi lại nói xa
Học chưa chi mà tính làm người lớn
Sự hồn nhiên xin đừng đem đùa giỡn
Để mai nầy hối tiếc một thời xuân !
Châu Đốc, 1992
VÕ THANH MAI
( Châu Đốc )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét